Tìm Kiếm
Âu Lạc
  • English
  • 正體中文
  • 简体中文
  • Deutsch
  • Español
  • Français
  • Magyar
  • 日本語
  • 한국어
  • Монгол хэл
  • Âu Lạc
  • български
  • Bahasa Melayu
  • فارسی
  • Português
  • Română
  • Bahasa Indonesia
  • ไทย
  • العربية
  • Čeština
  • ਪੰਜਾਬੀ
  • Русский
  • తెలుగు లిపి
  • हिन्दी
  • Polski
  • Italiano
  • Wikang Tagalog
  • Українська Мова
  • Khác
  • English
  • 正體中文
  • 简体中文
  • Deutsch
  • Español
  • Français
  • Magyar
  • 日本語
  • 한국어
  • Монгол хэл
  • Âu Lạc
  • български
  • Bahasa Melayu
  • فارسی
  • Português
  • Română
  • Bahasa Indonesia
  • ไทย
  • العربية
  • Čeština
  • ਪੰਜਾਬੀ
  • Русский
  • తెలుగు లిపి
  • हिन्दी
  • Polski
  • Italiano
  • Wikang Tagalog
  • Українська Мова
  • Khác
Tiêu Đề
Bản Ghi
Tiếp Theo
 

Hãy Biết Hài Lòng Và Phụng Sự Với Tinh Thần Hy Sinh, Phần 8/8

Chi Tiết
Tải Về Docx
Đọc thêm

Quý vị nhìn thấy tôi chưa? (Dạ rồi.) Muốn nhìn tôi thêm chút không? (Dạ muốn.) Đủ rồi. Cô ấy không có ở đây à? (Dạ chị ấy đến khu Thiên Y rồi ạ.) Cô ấy đến đó làm chi? (Dạ chị ấy đi đến chỗ trưng bày.) Tại sao lại đến chỗ trưng bày? Hôm nay đâu có bán. Hôm nay đâu có mua bán gì. (Dạ chị ấy đến chỗ Thiên Trang.) Thiên Trang. Để làm gì? Hôm nay quý vị vẫn trưng bày à? (Dạ ngày nào cũng trưng bày.) Để làm gì? Có cần thiết không? Ngày nào cũng có người đặt hàng à? Được. Đẹp không? Đẹp không? (Dạ đẹp.) Thật à? Quý vị có thích không? Thích ha? (Nhìn đẹp lắm ạ.) Ờ, nhìn đẹp là tốt rồi. Bây giờ có nhiều dụng cụ có sẵn, nên [tôi] có thể thiết kế đẹp hơn. (Xin tạm biệt.) Tạm biệt. (Kính chào Sư Phụ.) Chào.

Được rồi. Đi ăn đi. Giải thoát chính mình đi. Đi ăn, đi ăn. Nhanh lên. Đi ăn đi. Tôi sẽ đi lên. Bây giờ tôi đi gặp mấy cô gái. Vẫn còn nhiều phải không? Không ai lấy sao? Tốt quá. Vừa rồi quý vị không nhìn thấy tôi à? Những người đáng thương. Được rồi, nhìn thêm vài cái nữa đi. Quý vị lên đó ăn. Lát nữa tôi sẽ tới đó. (Dạ.) Lên đi. Đi đi. Đừng có ở đây đợi. Bây giờ tôi chỉ đi gặp mấy cô gái thôi. Kẹo thuần chay còn lại, ai muốn lấy thì lấy.

Bật đèn lên. (Kính chào Sư Phụ.) Ở đây ấm quá. (Dạ.) (Đẹp quá!) Quý vị thích hả? (Dạ thích.) (Đẹp quá.) Sư Phụ của quý vị đẹp mà. (Đẹp quá.) Được ha? (Đẹp quá.) Chỉ để nhìn quý vị một chút thôi. Hay là đi ăn… (Đẹp quá.) Quý vị đi ăn đi. Đi ăn đi. Ở đây thơm quá. Tại sao ha? (Sư Phụ đẹp quá.) (Kính chào Sư Phụ.) Tại sao ở đây thơm quá vậy? (Đẹp quá.) (Sư Phụ nhìn đẹp quá.) (Đẹp quá.) (Kính chào Sư Phụ.) Tôi vừa đẹp vừa ấm. (Dạ phải.) Tôi mặc nhiều quần bên trong. Nó khiến tôi nhìn tròn trịa. (Dạ không.) (Sư Phụ đẹp quá.) Mọi thứ ổn chứ? (Dạ ổn.) (Ồ! Đẹp quá.) (Rất đẹp.) Quý vị cũng có thể giống vậy. (Sư Phụ mặc đồ đẹp quá.) (Đẹp quá.) Tôi đã dạy quý vị cách làm rồi.

Cái này rất đơn giản. Không có gì đặc biệt. Biết ha? (Dạ.) Rất đơn giản. (Dạ.) (Dạ rất đẹp.) Hai mảnh y phục. (Dạ vừa trang nhã vừa đẹp.) Đẹp. Đúng vậy. Trang nhã. Không đắt. Cái này rất đơn giản. Quý vị có thể tự làm. Dễ đến mức ai cũng có thể làm được. (Dạ Sư Phụ phối màu rất tài tình.) (Đúng vậy.) (Sư Phụ đẹp quá.) Thiết kế mới. Nhân tiện quảng cáo. Quý vị biết đó. Lúc nào tôi cũng làm việc. Ăn cũng làm việc, mặc đồ cũng làm việc Mọi thứ đều là công việc. Không vấn đề gì. (Sư Phụ đẹp quá.) (Sư Phụ đẹp quá.) Được rồi. Đi ăn đi. (Dạ.) (Xin cảm ơn Sư Phụ.) (Cảm ơn Sư Phụ.) Gặp lại sau. (Dạ.) (Tạm biệt Sư Phụ.)

Nếu có trang phục mới, tôi mới xuống [gặp mọi người]. Nếu không thì… mệt lắm. Không có cảm hứng. (Dạ có, thưa Sư Phụ.) (Sư Phụ không thể mặc hết Thiên Y.) Trang phục thực sự hữu ích. Trang phục mới dường như có khích lệ một chút. Nếu không thì tôi lười… Quá lười để… (Xuống.) xuống đây. Quá lười để gặp bất kỳ ai hoặc làm bất cứ việc gì. Đây cũng là một loại công cụ tốt. Công cụ thực sự tốt. Bởi vì mọi người đều nhìn tôi. Có hay không? (Dạ có.) Vậy thì, nếu mắt quý vị thấy không thoải mái, tôi cũng thấy không thoải mái. Vậy nên nếu có trang phục mới, thì có vẻ hơi khích lệ một chút. Được rồi. quý vị đi ăn đi. Cảm ơn rất nhiều.

Ở đây không có nhiều người, họ đi hết rồi à? Ở giữa có đường đi không? Không có. Không có, tôi đi bên kia. Bên này khác à. (Kính chào Sư Phụ.) Chào. (Đẹp. Đẹp quá.) Giờ này mà còn có người đến xem trưng bày sao? (Dạ. Vẫn còn một số. Lát nữa vào giờ ăn tối sẽ có rất nhiều người đến xem.) Thật à? (Dạ.) Được. Được. Vậy là cô sẽ bận rộn hơn. Cô cũng có thể nhờ người khác trông coi nơi này. (Sư Phụ mặc bộ này đẹp quá.) Cô thích bộ này à? (Dạ.) Bộ đồ hôm qua nhìn cũng được. Nếu cô muốn thì biểu họ mang đến cho cô. (Bộ đồ hôm qua ạ? Nhiều người đã hỏi bộ đồ hôm qua ạ.) Thật hả. Được. (Họ muốn có bộ đồ Sư Phụ mặc hôm qua.) Vậy thì chúng ta mặc nó vào. (Dạ.) Sao nhiều người thích bộ đồ đó quá vậy? (Họ nói Sư Phụ mặc bộ đó nhìn đẹp lắm.) Đẹp lắm à. Đúng rồi. Còn bộ đồ này không đẹp sao? Bộ đồ này không đẹp hả? (Dạ bộ này rất đẹp.) (Dạ đẹp.) (Dạ bộ này đẹp kiểu khác.) Khác. Đúng rồi. Tôi cũng rất thích bộ đồ hôm qua. (Dạ.) Lạ thật, tôi thích mặc quần dài hơn. Tiện hơn. (Tối nay chúng con sẽ chuẩn bị một cái quần dài nữa.) Ờ, đúng rồi.

Này sư tỷ, tôi đang mang ngọc thật phải không? Loại này nè? (Dạ đồ giả ạ.) Đồ giả? (Dạ.) Có ngọc thật không? Chỉ có ngọc giả thôi sao? Hay là nó làm từ bột ngọc? Bột đá? (Dạ đúng vậy.) Làm từ bột đá à? Bột đá cũng là thật, không phải giả. (Dạ.) Chỉ là nhân tạo. Chúng ta có thể dùng loại vật liệu đó. Không sao. (Dạ không sao.) Cô nghĩ sao? Hay là nó không đẹp bằng? Đồ thật trông đẹp hơn. Hiểu không? (Dạ.) Nếu có đồ thật thì sẽ tốt hơn. Không cần phải là loại rất đắt, rất hiếm. Loại bình thường là đủ tốt rồi. Cái nón của cô đẹp lắm. Cái nón mới rất đẹp, như vậy mới có thể nói là do tôi thiết kế. Nếu không, đừng tùy tiện để logo “SM” lên những thứ tệ hại đó. Quý vị chỉ có thể gắn logo lên những thứ do tôi thiết kế. (Dạ.) Những thứ như vậy, tôi không dám để “SM” lên, vì nó không đặc biệt lắm. Vậy thì cứ để “CC”, mây.

Rồi bây giờ, quý vị muốn thay bộ nào? (Bây giờ con muốn…) Thì chúng ta… (Bộ này có thể thay.) Đừng để cái (khăn quàng cổ) màu vàng này ở đó. (Dạ.) Nó không thuộc về nơi đó. (Dạ.) Cô lấy nó đi chỗ khác. (Dạ.) Chỉ cần có phần trên là được rồi. (Dạ.) Hoặc cô có thể thêm một cái thắt lưng đơn giản. (Dạ.) Nó phải là loại thắt lưng này. Hiểu không? (Dạ.) Nếu cô để cái đó ở đó thì sẽ rườm rà quá. Quá rườm rà và nhìn không đẹp. (Dạ.) Thấy không, nhìn không trang nghiêm. (Dạ.) Nhìn không cao cấp. Bộ này có ai đặt không? Không à? (Dạ. Bộ đồ này cũng có thể thay.) Có hả? (Nhưng bộ đồ này vẫn đang có người đặt hàng.) Thật sao? Lạ nhỉ. (Các chị lớn tuổi.) Vậy, bộ này có ai đặt không? (Dạ có. Bộ đồ này cũng có người đặt.) Thật sao? Được. Được. Vậy nếu mọi người muốn đặt bộ đó thì không cần phải gỡ xuống.

Còn mấy bộ này thì sao? Bộ màu trắng cũng có thể thay. Cô định đổi bộ nào? Vậy, bộ đó có ai đặt không? Có. (Bộ đó. Bộ đầu tiên. Bộ trang trọng đó, chưa có ai đặt.) Chưa có ai đặt bộ trang trọng. Được. Vậy thì cô gỡ xuống. (Dạ.) Nhưng bộ này rất đẹp. (Dạ.) Bộ này tôi đã mặc ở Monaco. Ở đó nó nhìn đẹp, nhưng ở đây thì không đẹp lắm. (Dạ.) Lạ nhỉ. Khi tôi mặc thì nhìn nó đẹp. Cô có thấy không? (Dạ đúng. Sư Phụ mặc rất đẹp ạ.) Cô có thấy tấm ảnh đó chưa? (Dạ có, dạ có. Chúng con có thấy ảnh chân dung.) Ở đây nhìn không đẹp lắm. Lạ quá ha.

Được rồi. (Dạ.) Cô hỏi họ về bộ đồ hôm qua. (Dạ.) Nếu cô muốn. (Dạ.) Bộ đó rất đẹp. Tôi thích nó. (Bộ đó Sư Phụ mặc rất đẹp.) Ờ. Đôi khi tôi thiết kế rất đẹp, nhưng nếu không có vải để phối màu thì tôi cũng bất lực. Cô biết điều đó chứ? (Dạ biết.) Cần phải kết hợp thiết kế, vải, và thợ may với nhau thì nó mới đẹp. (Dạ.) Khó. Mọi thứ phải hài hòa. Khó. Ờ, chỉ những người có duyên với tôi mới có thể làm được việc này. Còn những người khác, cho dù họ có may giỏi, nhưng không có duyên, họ cũng không thể làm việc hợp ý tôi. Họ sẽ không hiểu lời tôi nói nhanh như vậy. Có lẽ họ có thể làm được sau một thời gian dài. Nhưng những người có duyên với tôi có thể hiểu tôi nhanh hơn. Có thể làm nhanh hơn và hợp ý tôi hơn. Và rồi tôi không phải lãng phí nhiều sức lực, thời gian. Tôi thích chúng và nhìn sẽ không bao giờ chán.

Có lẽ vì tôi tự thiết kế nên tôi rất yêu, rất thích chúng. Chà, chà, chà! Ai là người thiết kế những bộ này vậy? Tôi chưa từng thấy qua. Tôi thấy mỗi món đồ trong thiết kế của tôi đều đẹp, ngay cả mấy món tôi ít thích nhất cũng đẹp. Giống như cái bộ in hoa, thấy không? Tôi không thực sự thích bộ in hoa màu trắng. (Bộ đó cũng có đồng tu đặt hàng ạ.) Ờ, rất đẹp. Tôi có mặc nó. Tôi có mặc một lần, nhưng lúc đó nó vẫn chưa được sửa lại. Lúc đó nó chưa được sửa lại. (Dạ con đã sửa rồi.) Ờ. Sửa rồi thì có thể mặc được. Nhưng y phục của tôi nhiều quá, mặc không hết. Bộ này mặc ở đâu cũng được, mùa xuân hay mùa đông mặc cũng được. (Dạ bộ này cũng vậy.) Ban ngày hay ban đêm gì mặc cũng được. Những bộ y phục này không bao giờ… không bao giờ lỗi thời. (Dạ.) Rất trang nhã. (Dạ đúng.) (Và mấy bộ y phục này rất thiết thực.) Dù đi đến văn phòng hay bất cứ nơi nào khác.) Mọi người luôn có thể mặc chúng. Ừ. Tốt lắm.

Được rồi. Chào nha. (Dạ chào Ngài.) Gặp lại sau. (Dạ.) Đi ăn đi. Đi đi. (Dạ.) À, Sophie. (Đẹp, đẹp quá.) (Kính chào Sư Phụ.) (Sư Phụ đẹp quá.) Được rồi. Đồ ăn có ngon không? (Dạ ngon. Rất ngon.) (Chúc mừng Năm Mới, Sư Phụ.) Cảm ơn. Chào. Mùa đông này, quý vị cố gắng ăn nhiều hơn một chút để giữ ấm, nha? Không sao. Quý vị ăn nhiều hơn để giữ ấm cho mình. (Dạ.) Được rồi. Lát nữa gặp lại. (Dạ. Cảm ơn Sư Phụ.) Gặp lại sau. (Dạ.) Quý vị thích trang phục của tôi không? Thích y phục của tôi không? (Dạ thích.) Chào nha. Mấy người mẫu đều như thế này. (Dạ rất dễ thương.) Được chưa? Đủ chưa? (Dạ đủ rồi.) Như vậy được rồi. Có thể đưa nó cho cô ấy. (Dạ.) Nó có thể kiếm tiền. (Dạ.) Lẹ lẹ. Được rồi. Chào nha. Gặp lại sau. Bảo trọng. (Dạ tạm biệt.) Tạm biệt. Bảo trọng. Tôi còn có cả một hệ thống.

Về nối giấc mơ xưa Tiếc thay hoài công thôi Phố đã vắng thưa rồi Phố đã vắng thưa rồi (Kính chào Sư Phụ.) Biết rằng chẳng duyên thề Để người không gặp nữa Về nối giấc mơ xưa Có hôm chợt nghe gió lạnh đâu tìm về Làm rét mướt qua song len vào hồn Làm khô môi la la la là la... Nhạc Âu Lạc (Việt Nam). Rất thịnh hành. Được chứ? Chà, nhiều người ở đây quá. Tại sao có nhiều người ở đây quá vậy? (Dạ đang ăn.) Sao có nhiều người ăn như vậy? Sư huynh này, anh có thể ngồi ở Hồ Thuyền Rồng. Anh ấy, người Hoa kiều phía sau. Anh đến từ Texas, phải không? (Dạ.) Anh có thể ngồi ở khu vực dành cho người nước ngoài. (Dạ.) Có hả? Anh có ngồi đó rồi hả? Có rồi à. Ngồi đó, khi tôi nói tiếng Anh, anh có thể hiểu hết. Không cần phải ngồi cùng với người Hoa. Quý vị thấy đó, như ở nước ngoài vậy. Tôi không nhận ra anh ấy. (Kính chào Sư Phụ. Con đi đây. Xin cảm ơn Sư Phụ.) (Kính chào Sư Phụ.) Tôi sẽ gặp lại quý vị sau. Nhé? Gặp lại sau.

Photo Caption: Trong Khu Rừng Hoang Dã, Mặt Trời Chiếu Sáng Còn Rực Rỡ Hơn! Cảm Tạ Thượng Đế Vì Đã Ban Cho Nhiều Đến Vậy!

Tải ảnh xuống   

Xem thêm
Tất cả các phần (8/8)
1
Giữa Thầy và Trò
2025-02-14
2423 Lượt Xem
2
Giữa Thầy và Trò
2025-02-15
1882 Lượt Xem
3
Giữa Thầy và Trò
2025-02-16
1765 Lượt Xem
4
Giữa Thầy và Trò
2025-02-17
1686 Lượt Xem
5
Giữa Thầy và Trò
2025-02-18
1767 Lượt Xem
6
Giữa Thầy và Trò
2025-02-19
1719 Lượt Xem
7
Giữa Thầy và Trò
2025-02-20
1921 Lượt Xem
8
Giữa Thầy và Trò
2025-02-21
1374 Lượt Xem
Xem thêm
Video Mới Nhất
Tin Đáng Chú Ý
2025-03-14
16 Lượt Xem
31:22

Tin Đáng Chú Ý

2 Lượt Xem
Tin Đáng Chú Ý
2025-03-12
2 Lượt Xem
Chia sẻ
Chia sẻ với
Nhúng
Bắt đầu tại
Tải Về
Điện Thoại
Điện Thoại
iPhone
Android
Xem trên trình duyệt di động
GO
GO
Prompt
OK
Ứng Dụng
Quét mã QR,
hoặc chọn hệ điều hành phù hợp để tải về
iPhone
Android